Ba thách thức trong thúc đẩy hợp tác Một sức khỏe
Published on 22/09/2021
PxHere
View this page in:
EnglishTrong khi nhiều bài báo giải thích thuật ngữ Một sức khỏe và tầm quan trọng của nó đối với việc giải quyết vấn đề kháng kháng sinh (AMR), một vấn đề thường ít được đề cập trong những cuộc thảo luận là tại sao các mối quan hệ đối tác đa ngành Một sức khỏe (và tương tự) rất khó phát triển và thực hiện, bấp chấp sự kêu gọi nhiều lần từ các đối tác Một sức khỏe.
Nhân dịp Tuần lễ nâng cao nhận thức về kháng kháng sinh trên toàn thế giới, tôi muốn các bạn lưu ý đến điều mà tôi cảm thấy là điểm yếu cơ bản, quan trọng nhất trong các nỗ lực kiểm soát kháng kháng sinh trên toàn cầu – đó là khó khăn trong việc thúc đẩy hợp tác đa ngành Một sức khỏe. Điều này đã được tôi đề cập đến trong một bài báo được xuất bản gần đây sau khi tổng hợp các tài liệu liên quan đến quan hệ đối tác đa ngành.
Kháng kháng sinh là một vấn đề phức tạp được gây ra bởi hoạt động của nhiều tác nhân và nó cũng ảnh hưởng đến họ theo những cách không giống nhau. Thực ra, đối với một số bên liên quan, kháng kháng sinh thậm chí có thể không được coi là một vấn đề, trong khi họ có những mối quan tâm cấp bách và thức thời hơn, chẳng hạn như duy trì khả năng cạnh tranh trong một thị trường cạnh tranh có tỷ suất lợi nhuận thấp – như là trường hợp của những người hành nghề y không chính thống ở Ấn Độ , người chăn nuôi gia cầm ở Việt Nam hay những người nuôi tôm ở Bangladesh.
Trong tình hình như vậy, việc thu hút các ngành hợp tác với nhau để đạt được kết quả về phòng chống kháng kháng sinh vẫn là một thách thức.
Chương trình hành động toàn cầu của Tổ chức Y tế thế giới và Lộ trình LSHTM về giám sát kháng kháng sinh đều coi trọng sự hợp tác Một sức khỏe. Chúng đã tạo động lực để phát triển Các chương trình hành động Quốc gia, đề xuất một khung thể chế khuyến khích phân tích dữ liệu và ra quyết định xung quanh các vấn đề kháng kháng sinh trong các lĩnh vực thú y, nhân y, và môi trường.
Tuy nhiên, thực tế đối với hầu hết các quốc gia là việc hợp tác thực sự giữa các ngành để phát triển cơ sở dữ liệu chung, chia sẻ thông tin, lập kế hoạch chung và phối hợp ứng phó, v.v. vẫn là một thách thức – bằng chứng chính là kết quả khảo sát tự đánh giá ba bên (TrACSS) về kháng kháng sinh của các quốc gia.
Tôi tin rằng một lý do khiến Một Sức khỏe vẫn khó hoạt động là chúng ta không nhận ra các động lực chính trị như là cơ sở cho quan hệ đối tác đa ngành. Một Sức khỏe thường được trình bày như một bản sửa chữa chuyên ngành cho một mục tiêu chính sách mà không tính đến các động lực xã hội, thể chế và cá nhân có ảnh hưởng đến quan hệ đối tác.
Mặt khác, mặc dù tất cả đều rất tốt khi nói rằng chúng ta nên công nhận tính chính trị của Một sức khỏe, nhưng điều này có thể chuyển thành thực tế như thế nào? Tôi muốn nhấn mạnh rằng bài viết này cung cấp một số câu trả lời cho vấn đề này. Dựa vào bài đánh giá được xuất bản gần đây của chúng tôi về các mối quan hệ cộng tác, tôi đưa ra những vấn đề chính trong quan hệ đối tác đa ngành và cách giải quyết chúng như sau:
Các hướng dẫn quốc tế, bao gồm các hướng dẫn ba bên: Tổ chức Lương thực và Nông nghiệp Liên Hợp Quốc (FAO); Tổ chức Thú y Thế giới (OIE); Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) và Ngân hàng Thế giới, nhấn mạnh sự cần thiết phải điều chỉnh Một Sức khỏe cho phù hợp với bối cảnh địa phương. Tuy nhiên, trong trường hợp không có chỉ dẫn và phân loại cụ thể, họ không thể chỉ rõ cách mà các nhà quản lý quốc gia có thể làm.
Trong bài báo của chúng tôi, tôi và các đồng tác giả đã đề xuất một số cách khác nhau để phân loại quan hệ đối tác đa ngành. Ví dụ, chúng tôi đề xuất phân loại các quan hệ đối tác đa ngành dựa trên quy mô, phạm vi, hình thức và sức mạnh.
Chỉ khi chúng ta bắt đầu mô tả quan hệ đối tác Một Sức khỏe trên cơ sở các đặc điểm của chúng, thì chúng ta mới có thể thảo luận sâu hơn về loại Một Sức khỏe phù hợp nhất với mỗi bối cảnh nhất định. Sau đó, các phân loại như vậy có thể được sử dụng như là tài liệu tham khảo để các quốc gia chọn loại hợp tác Một sức khỏe phù hợp nhất với nhu cầu của họ.
Các đối tác khác nhau có các nhiệm vụ, ưu đãi, lợi ích và vai trò khác nhau. Bên y tế có các điều luật về kháng kháng sinh liên quan đến việc giám sát và quy định việc sử dụng kháng sinh. Tuy nhiên, người chăn nuôi trong các ngành chăn nuôi gia cầm hoặc nuôi trồng thủy sản có tính cạnh tranh cao có thể có những hiểu biết khác về việc sử dụng kháng sinh và các cơ quan chủ quản trong ngành có thể có những hạn chế trong việc tạo lập dữ liệu hoặc có hạn chế trong việc tạo ảnh hưởng đến thực hành chăn nuôi nếu không có các can thiệp mạnh đến thị trường.
Thay vì thúc đẩy các kết quả bên y tế như một ‘mục tiêu chung’ của hợp tác Một sức khỏe, việc tìm hiểu về kỳ vọng của các đối tác khác khi tham gia hợp tác Một Sức Khỏe có thể sẽ hữu ích.
Điểm cuối cùng là cần có một không gian để quan hệ đối tác Một Sức khỏe hoạt động và điều chỉnh các mục tiêu của mình nhằm đáp ứng nhu cầu của các đối tác hoặc trước những thay đổi của hoàn cảnh bên ngoài. Sự khắt khe trong việc hướng đến các mục tiêu trong hợp tác Một Sức khỏe của một số bên liên quan, chẳng hạn như ủy ban về kháng kháng sinh, có thể hạn chế hiệu quả của hợp tác Một Sức khỏe. Một số linh hoạt trong hợp tác có thể làm tăng khả năng phục hồi để duy trì trong một khoảng thời gian.
Lôgic cơ bản của phần lớn phát ngôn Một sức khỏe dường như là “nếu chúng ta có thể thường xuyên tập hợp mọi người lại với nhau trong một phòng, thì các mối quan hệ đối tác và hợp tác hiệu quả sẽ tự động diễn ra”. Bất kỳ người nào từng bị mắc kẹt trong các cuộc họp dài sẽ chứng thực, điều đó không phải lúc nào cũng có thể xảy ra!
Tuy nhiên, như phân tích của chúng tôi chỉ ra, cuối cùng, giải pháp có thể tương tự như các kỹ năng chúng tôi sử dụng để phát triển các buổi thảo luận hợp tác ở cấp độ cá nhân; ví dụ như thừa nhận rằng mọi người có quan điểm khác nhau, đồng cảm với mối quan tâm của họ và có thể linh hoạt để thích ứng với nhu cầu của đối tác.